bóng chiều
Chiều tà rồi bóng xế ngã về non
Chim xao xác gọi đàn trong nức nở
Ánh tà dương đã bao lần qua ngõ
Ngóng con thơ, mẹ vò võ một mình
Hôm nay buồn cây gió bỗng lặng thinh
Nơi nỗi nhớ tội tình đôi mắt mẹ
Những xót xa cũng đong đầy trên khóe
Dưới hiên buồn mẹ lặng lẽ bơ vơ
Nhớ ngày nào khi con trẻ còn thơ
Bao hạnh phúc ngập tràn bên bếp ấm
Giờ chân run lưng còng đôi mắt thẫm
Các con xa mỗi đứa một phương trời
Mẹ bỗng thèm từng tiếng gọi mẹ ơi!
Nghe xao xác như chim chiều gọi tổ
Gió nam non thôi thổi lòn khe cửa
Mẹ thẩn thờ bên bếp lửa chiều hôm
Rồi một ngày, mẹ giã biệt các con
Về cõi nhớ trong sương mù xa lắc
Các con ơi, khi tà dương dần tắt
Chút hanh hao của giọt nắng cuối ngày
Mong các con hạnh phúc ở ngày mai
Đừng như mẹ trong chuỗi ngày thương nhớ!