mẹ ơi !
Lần đầu con gọi : Mẹ ơi !
Chính là lúc Mẹ đang nơi thiên đàng .
Thấp hương lệ đổ hai hàng .
Mẹ ơi có biết , con nàng dâu đây.
Nhìn tóc Mẹ nhuốm màu mây .
Cười trong di ảnh vui lây con khờ .
Bùi ngùi trước ngưỡng bàn thờ .
Ước gì có Mẹ bây giờ cạnh bên.
Con đò ngày đó chông chênh .
Chìm trong sóng dữ mông mênh giửa dòng .
Nghĩ đến mà tan nát lòng .
Cũng từ hôm ấy Bông Hồng trắng đeo .
Lời Mẹ chồng con đã theo .
Nuôi đàn em nhỏ nhóc nheo trưởng thành .
Khoẻ to ngoan ngoãn học hành .
Có chồng có vợ phúc lành cùng nhau .
Và rồi Cha lại theo sau .
Ra đi tìm mẹ như cau với trầu .
Chúng con giờ cũng bạc đầu .
Nhìn mưa tháng bảy lệ sầu vội rơi !
( Dung Nguyên 8. 2013 )