vọng chiều quê
Bên thềm gió lạnh vọng chiều quê
Bóng ngã tàn dương khuất lối về
Chốn cũ còn không câu ước hẹn
Phương xa có giữ vẹn lời thề
Bao ngày vật vã hồn lơ đãng
Phút chốc bồn chồn dạ đắm mê
Nỗi nhớ nhân tình xưa chất ngất
Buồn cho duyên kiếp mãi ê chề