duyên nợ đà lạt
Duyên buông lưới kéo tôi về
Nợ chưa có nên trăm bề rối răm
Đà Nẵng ơi !đất tình thâm
Lạt mềm đã buộc trăm năm cùng người
Duyên ơi ! Đành chịu mà thôi
Nợ ơi ! Hiểu hộ tình đời thủy chung
Đà Lạt nỗi nhớ khôn cùng
Đà Nẵng hẹn buổi trùng phùng tri âm