tận thế
Anh nhớ ngày xưa từng hỏi em
Tin hay không ,thế gian, ngày tận thế
Em nhéo anh, thế gian sao, mặc kệ
Mình chia tay, là tận thế, vậy thôi…
Lời nói xưa như gió thoảng qua môi
Sưởi ấm trái tim thằng khờ ngày đó
Tiền bạc, công danh anh đều không có
Vẫn tin vào tiểu thuyết mái lều tranh
Anh còn mơ về những tháng ngày xanh
Hai đứa sống êm đềm bên lũ trẻ
Chúng nó vây quanh gọi mình là bố mẹ
Cả gia đình vui vẻ mãi bên nhau…
Có giấc mơ nay bỗng hóa nỗi đau
Tình yêu xưa không làm em quay bước
Vàng bạc kia lãng quên câu thề ước
Em tươi cười, khoác áo cô dâu…
Anh hiểu tình mình tan vỡ do đâu
Chẳng phải em, là tại anh nghèo khó
Ngày tận thế - chỉ mình anh hiểu rõ
Mất em rồi, tận thế sống cùng anh …
fb: Kimcuong Pham