khờ dại
Em yêu anh và lần đầu em khóc
Khi cô đơn nhớ anh đến tột cùng
Khoảng khắc lắng sâu, thật lạ lùng
Khép mặt lại để thấy anh, hạnh phúc.
Em yêu anh lần đầu tiên em khóc
Em yếu mềm để tim vỡ lệ rơi
Em thả hồn để nỗi nhớ có vơi
Có đọng lại nơi em không đi tới.
Hạt nắng vui trong ngày nắng mới
Em cứ mơ hồ trong hố thẳm tình em
Hai mươi năm em giữ một thói quen
Gọi anh về trong giấc mơ em ngủ
Khi tỉnh dậy tự nhủ lòng mình đã đủ
Đủ để yêu để hạnh phúc về anh.
Tình yêu dành cho anh em tự hỏi
Có hư vô, có khác lạ với đời thường
Em chỉ bước trên con đường em bước
Em lặng thầm không dám nói yêu anh.
Em yêu anh từ khi tuổi con xanh
Em đến trường là cô học trò lớp sáu
Buồn cười nhỉ? Một tình yêu kỳ dị
Một cô học trò ngày hôm ấy mộng mơ.
Tháng ngày trôi em mãi mong chờ
Và em cứ giữ tình em câm nín
Em càng giữ em càng giấu kín
Thì tình yêu lại cứ lớn lên dần?
Thật lạ đúng không anh? Nhiều lúc em cũng không cần
Và rồi em ghi ngờ tình yêu hai mươi năm của cô học trò lớp sáu
Biết ghi ngờ là tình em rỉ máu
Và đến ngày hôm nay lần đầu tiên em khóc vì yêu anh.
Tròn hai mươi năm em phủ nhận loanh quanh
Giờ em nhận em yêu anh là có thật
Những kỷ niệm về anh em cất
Ngày hôm nay em đã gọi hết chúng về.
Em muốn đi đến tận ngõ quê
Và gọi anh về để anh nghe tất cả
Không được rồi vì tháng ngày vất vả
Giờ em và anh đã có chốn đi về.
Thôi anh nhé trong khúc ca cũng có vẹn câu thề
Em xin hẹn kiếp sau mình cùng bước
Bài này đã được xem 4819 lần
|
Người đăng:
|
riura
|
|
|