khờ dại
Câu từ giã người buông ngày nắng hạ
Ngẩn ngơ hồn điếng cả trái tim si
Gió thoảng qua khẽ bảo cố ôm ghì
Mai này khỏi sầu bi hờn trách mãi
Tay run rẩy làm sao mà giữ lại
Kẻ ra đi hớt hải lãng quên mình
Bỏ nơi này ngã gục giữa điêu linh
Mây hờ hững vô tình không đếm xỉa
Duyên đứt đoạn xa lìa ân với nghĩa
Dấu lệ buồn cắt tỉa mảnh đời đau
Có ngờ đâu cảm xúc nhạt phai màu
Cô đơn chọn ngàn sau thành giai thoại
Chàng trai trẻ vì yêu vùi lạc khoái
Để thanh xuân khắc khoải những canh trường
Mộng úa tàn tóc vội điểm pha sương
Mê bất ngộ không màng chi nhạo báng...!!!
Bài này đã được xem 758 lần
|
Người đăng:
|
Dế Mèn
|
|
|