120 - tôi nghĩ
Mỗi khi ta ngắm kỹ hình ta
Lại ngạc nhiên cho con tạo hoá
Sau lát thời gian là thay đổi cả
Cái xa xưa chẳng đứng lại bao giờ
Một giây qua, ôi thôi là mất!
Còn nữa đâu ta níu kéo làm chi
Hãy rượt đuổi những gì đang tới
Đón tương lai trong phút lặng thầm
Đừng ầm ĩ, thời này đâu có thế
Tiếng chuông vàng cũng cẩn thận nghe
Nếu chuông để bên bờ vực hiểm
Mà chân ta chưa có đế vững vàng
Người im lặng chưa hẳn là quì gối
Chỉ bởi đời không đáng nói mà thôi
Ôi! nếu Hec - Tô - Ma - Lô sống lại
Hẳn ông ta cũng phải mỉm cười.
30 - 6 - 1973*