Poem logo
Poem logo

thiên đường mờ mịt

Tác giả: Hồng Dương
Đây trời đất mây ngàn gió núi
Ta tới cùng một túi thơ say
Buông tay thả áng thơ bay
Bỗng hồn trống vắng đêm này thinh không...

Nghiệm lại thấy mênh mông một cõi
Chốn thiên đường gối mỏi còn xa
Dặm trường trăng rọi ánh ngà
Con đường vắng một mình ta tang bồng

Thiên đường đó chiều lồng nắng nhạt
Rồi vỡ tan tím nát hoàng hôn
Bước theo quán tính linh hồn
Bềnh bồng sương khói lạnh dồn tim gan

Thiên đường ấy dối gian hay thật?
Hương thơm nồng nhụy mật hay tanh?
Có hay âm điệu chân thành?
Để hồn mơ mãi trong mành mây mưa ...

Thiên đường chỉ cõi xưa trống vắng
Âm vị buồn mặn đắng đôi môi
Chân trời lạc bến xa xôi
Chênh vênh gió hú xa đồi lãng du

Thiên đường chỉ mây mù đơn lạnh
Khí ngặt nghèo khổ hạnh chơi vơi
Hoang đàng, cô tịch rã rời
Mình ta một cõi ... nửa vời xót xa...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm