ân tình chết lặng
Ân tình chết lặng giữa triền sông
Gãy thệ sầu duyên nát cả lòng
Lúc những ân thề mong kẻ giữ
Khi nhiều ước nguyện chẳng người trông
Ngày xưa kỷ niệm cùng nhau có
Bữa nọ âm thừa phủi kiếp không
Tủi đắng tràn mi hồn rã rượi
Hờn đau nhuộm khắp biển mơ nồng