trăng và nỗi nhớ
TRĂNG VÀ NỖI NHỚ
Nhớ mùa thu đã đi qua
Sầu đông giăng kín người xa mất rồi
Cô đơn đứng giữa đất trời
Nhớ người yêu dấu nhớ lời thề non
Trăng kia khuyết sẽ lại tròn
Tuổi xuân chờ đợi hao mòn sắc xuân
Thiên nhiên kia vẫn xoay vần
Cảnh sầu lẻ bóng bao phần đổi thay.
Người đi ta vẫn còn đây
Bóng trăng khuyết vẫn đong đầy thủy chung.