trăng và em
Em tựa vai anh nghe trăng kể
Chuyện tình lưu lạc giữa nhân gian
Gió đưa tà áo mềm như lụa
Dệt mộng yêu kiều tựa khói sương.
Anh vẽ mắt em màu trăng vỡ
Thắp sáng hồn anh giữa cõi mơ
Mái tóc rối vờn trong gió nhẹ
Ngát hương nguyệt quế đợi duyên chờ.
Em nép vào tim anh rất khẽ
Như hoa e ấp buổi ban mai
Đêm trôi chầm chậm qua làn gió
Lắng đọng hồn yêu những ngón tay.
Anh nguyện mãi là vầng trăng ấy
Soi đường em bước tháng năm dài
Dẫu cho mưa gió vờn ngang lối
Vẫn ấm tay mềm chẳng đổi thay
Gió Lãng Dzu