đợi chờ
Buổi chiều em bước ra đi
Nơi nào em đến hay tìm lối riêng
Đâu rồi những buổi xế chiều
Hai ta vui vẻ nói nhiều tơ duyên
Em đi...trăng héo đi nhiều
Sớm trưa chiều tối tiêu điều hoang sơ
Bao đêm trăng vẫn làm thơ
Bóng hình lẫn trốn ngẩn ngơ không về
Trăng luôn giữ trọn lời thề
Không quên hình bóng hằng đêm buông màn
Đợi em cây cỏ héo mòn
Chờ trong cô quạnh nhớ thương ngập tràn.