bến đò vọng phu
Ai đi mấy thưở còn vương vấn
Chuyến đò xưa đó nặng sầu mang
Trời xui đất khiến cho phu phụ
Một kiếp bâng khuâng thiếp nhớ chàng
Nghìn năm sơn hải còn gương đợi
Vạn thế mây trời mãi lang thang
Loanh quanh non nước tình trăng tỏ
Một nỗi niềm riêng thiếp với chàng
QHNC