một thủa có em
Thơ nhạc điệu vô tình trong gió
Mộng đêm thanh đến ngõ ân tình
Nhạc lòng rung động môi xinh
Nhịp rung bay bổng buông mình lời thơ..
Từ thuở ấy cuộc đời, tươi thắm
Có em bên tình đẫm hương trinh
Môi hồng điểm nét mộng tình
Đôi vai ngà ngọc tóc lung linh huyền...
Từ thủa ấy em truyền câu hát
Tóc lã lơi bát ngát thơ anh
Chưa từng sầu muộn cỏ xanh
Chưa lang thang bước hao hanh giọt sầu...
Em xa mãi, về đâu không nói
Ngày đi buồn nắng rọi bên song
Nghẹn lời câu hát mênh mông
Cho đời chua xót để không lối về...
Em xa vắng não nề nắng tắt
Mái lầu kia thiếu mất ánh trăng,
Cõi lòng hoang lạnh như băng
Thiếu em đêm vắng thơ bàng hoàng than...
Từ lúc vắng ánh trăng thơ khóc
Anh thường buồn, khi đọc lời kinh
Hay nghe réo rắt nhạc tình
Tâm tư sầu muộn bởi mình mất nhau....
Câu hát vọng đẫm màu chua xót
Làn hương bay chưa ngọt bờ môi
Dòng sông lặng lẽ cứ trôi
Vần thơ lạc điệu mồ côi cuộc tinh...
Trăng mới tỏ ánh xinh ai ngó
Nỗi lòng buồn ai tỏ chăng ai
Gió buồn đến hỏi bờ vai
Câu thề ngày ấy....nhạt phai...cuộc đời...
Dương gian hỡi đâu lời đã hứa
Áng thi thơ vẫn chửa phai tàn
Để hồn đau xót tâm can
Tình đây anh giữ....lời than em cầm...
Bài này đã được xem 831 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|