một thủa huế yêu
Chiều buồn trước bến Văn Lâu
Nhớ thời áo trắng một lầu tương tư
Con đò thấp thoáng từ từ
Ngược dòng …Mái Đẩy vọng như tiếng lòng…
Xuân xanh một thủa mênh mông
Hồn thư sinh lộng… tơ đồng khói sương
Xa nghe điệu lý mười thương
Ngự Bình ngóng dáng người thương năm nào !...
Tràng Tiền quyện bóng mây cao
Chuông loang Thiên Mụ buốt nao nao hồn…
Xa kia nước dạo bãi cồn
Bóng thôn Vĩ Dạ soi hồn bài thơ
Hàn xưa… nguyệt lộng ngẩn ngơ
Ngắm người con gái mắt mơ chữ Điền
Tóc em buông xỏa má hiền
Ẩn trong kí ức một miền tơ vương…
Đêm gieo trăng ngọc màn sương
Nhớ ơi là nhớ !...người thương hôm nào
Mi cong mũi thẳng trán cao
Ẩn sâu tâm tưởng… gắn vào trầm tư…
Cung hoàng Đại Nội dỗi ư ?..
Dấu chân ngà ngọc vẫn như dấu tình
Đôi ta ấm nụ môi xinh
Hôn nồng thắm thiết trăng thinh thinh nhìn…
Bài này đã được xem 900 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|