nỗi niềm vu vơ
Lơ lững tầng không một mâm trăng
Đêm sao lạnh thế hỡi cô Hằng?
Cung trăng vắng vẻ mình cô lạnh
Cô lạnh thiếu tình xuống cùng đây!
Trần gian lặng lẽ. Đây! Một bóng
Một thưở sầu mây trăng bơ vơ
Gió lội xuống lầy đây bỡ ngỡ
Lòng đây lạnh lắm cô Hằng ơi!
Vĩnh viễn hồn thơ đây chờ cô
Khắc khoải sầu đưa đến hư vô
Cảm giác không gian nghe xa vắng
Đêm sao lạnh thế hỡi cô Hằng?
(Hữu Nghĩa)
Bài này đã được xem 893 lần
|
Người đăng:
|
Gió Đông
|
|
|