tình biển gọi
Gió thổi mạnh lâng lâng bên bờ đá
Nước dạt dào mang cát bụi thời gian
Đại dương ơi tình nghĩa thật chứa chan
Buồn xa cách thuyền đi không về bến
Niềm yêu đậm dấu xưa trên cát trắng
Nhớ đến nhau ôm ấp thưở ban đầu
Người về đâu ? dưới mặt nước chìm sâu ?
Nghe hiu hắt lời rầm rì biển gọi
Trăng còn đó tỏa màu vàng ánh chói
Chiều nghiêng nghiêng xõa mái tóc dừa thơ
Ngọn hải đăng loang loáng vẫn đợi chờ
Thuyền rời xứ ai xa rồi trở lại ?
Trong hi vọng đượm nỗi niềm tê tái
Biển bao la tình thương cũng bao la
Màu đậm xanh vị nhớ mãi đậm đà
Con sóng đánh dập dìu mơ kỷ niệm
Tâm mãi động như cuộc đời biên biến
Cánh Hải Âu khuất nẻo vạn dặm khơi
Tim còn đau nước đập đá bồi hồi
Nguồn tha thiết tiếc người đi từ ấy
QHNC