tình biển với thuyền
TÌNH BIỂN VỚI THUYỀN
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet
Đêm thu buồn, biển lặng sóng dịu êm,
Thuyền đi vắng, trăng soi vùng biển cả,
Sóng không về và Biển em lặng quá,
Cố dằn lòng, chẳng dám nổi bão giông!
Nỗi nhớ Thuyền Biển giấu kín trong lòng,
Nay Trăng buồn lòng Biển như muốn khóc!
Những ngày tháng Biển một mình đơn độc,
Biển đau buồn nhớ Thuyền lắm, Thuyền ơi!
Ôi cuộc đời biết bao những nổi trôi!
Biển cần lắm một bờ vai để tựa,
Thuyền hãy về, để Biển thôi nhung nhớ!
Thuyền hãy về, Biển em hứa dịu êm!
Để Biển hôn ... bờ môi ấy ... mạn thuyền,
Cứ nồng say, êm êm con sóng vỗ,
Cứ hôn Thuyền khiến trăng kia không nỡ,
Nên thẹn thùng, Trăng trốn chạy vào mây!
Thuyền nghe nhé Biển em mãi nồng say!
Cứ đi đi, cứ kiếm tìm Thuyền nhé.
Nếu không có một tình yêu như thế
Hãy quay về Biển mãi đợi Thuyền ơi!
Hà nội, 20/7/2018