thu đi...nơi ấy
Thu đi
nơi ấy
mình người
Nửa đêm
chợt tĩnh
ngoài trời
lạnh căm
Choàng tay...
bấc phủ chỗ nằm
Kéo chăn
đắp vội xa xăm...
nỗi niềm
Rét sâu
từ tận con tim
Xin người đừng trách
bởi chiêm bao
tình
Thu đi
nơi ấy
một mình
Nơi đây
trở giấc
vừa bình minh
Đông