đánh mất bản thân
Tôi chẳng là tôi được nữa rồi
Không tình, không cảm, cứ buông lơi
Sống kiếp nhân sinh không trách nhiệm
Sống đời nhân cách cũng rất tồi.
Tôi chẳng là tôi được nữa rồi
Ngày qua tháng lại cứ thế trôi
Thời gian không đợi ai lười biếng
Cứ thế thụt lùi giữa cuộc đời.
Tôi chẳng là tôi được nữa rồi
Nghị lực vươn lên đã buông lơi
Tiếng cười vui vẻ không còn nữa
Chỉ có oán than, trách ông trời.
Tôi chẳng là tôi được nữa rồi
Chẳng phải là tôi của cuộc đời
Chẳng phải là mình trong mong muốn
Biết đi đâu, tìm lại được tôi??????????????
NXQ.27.11.15