khúc hạ lạc loài
KHÚC HẠ LẠC LOÀI
Ta trôi giữa ngày hè nóng bức
Chợt thấy thèm cái lạnh thâm căn
Khát khao muốn vỡ toang lòng ngực
Hương sữa thơm rơi xuống trễ tràng
Ta lưu lạc ngoài rìa ân ái
Gọi mùa sang ngại tiếng chìa vôi
Đỏ cánh phượng xưa buồn neo lại
Chờ khúc ve rụng giữa lạc loài
Đường trần ai hai ta mỗi lối
Mất nhau rồi mới nhớ đến tên
Chiều hoang du buồn như mộ địa
Huyền sử nào ghi lại nhớ quên
SMV.
KHÚC HẠ LẠC LOÀI
Trời tháng tư nắng hạ về rực lửa.
Ta chạnh buồn nhớ đến mùa hạ xưa.
Cánh phượng hồng trước gió vẫn đong đưa.
Như còn đó mối tình chưa phai nhạt
Chiều hôm nay ,ngồi đây nghe gió hát.
Khát khao tình cái thuở mới vào yêu.
Yêu một người sao lại khổ quá nhiều.
Hẹn nhau rồi mà em không hề đến.
Em quên rồi và cũng đã quên tên...
Đường trần ai sao cứ mãi chênh vênh.
Cỏi nhân thế thác ghềnh nhiều đau khổ.
Quen nhau rồi, đâu có thể nào quên .
VH.
Bài này đã được xem 969 lần
|
Người đăng:
|
luu vo
|
|
|