xao xuyến
Lối quê
sao chẳng dài thêm
Để còn mong thấy
nhẹ êm bước người ?
Dường như
cũng mới vừa thôi
Bóng thì đã khuất
tiếng cười vẫn vương
Bờ tre,
hàng sắn
thoảng hương
Chắc người gởi lại dọc đường
cho ai ?
Cho ai
còn cả dấu hài
Để tôi xao xuyến mộng hoài
về đâu ?
Người về đâu
chậm hay mau
Mà lối quê
ẩn hiện màu liêu trai?