trả nợ đời.
TRẢ NỢ ĐỜI.
Ngồi buồn ta dệt vần thơ.
Bao nhiêu dang dỡ mộng mơ vương sầu.
Buồn vui như nước qua cầu.
Cuộc đời chìm nổi một màu hoang sơ .
Tỉnh say một giấc ngu ngơ.
Xuân xanh mới đó nay giờ sáu lăm.
Bạn bè mấy đứa biệt tăm.
Đứa còn, đứa mất, đứa nằm nơi đâu.
Sương pha lấm tấm mái đầu .
Càn khôn hư ảo nỗi sầu đầy vơi .
Tình người như áng mây trời.
Còn ta phải trả nợ đời chưa xong.
VH.
Bài này đã được xem 3926 lần
|
Người đăng:
|
luu vo
|
|
|