khúc ru
Ta ngồi nhặt mảnh tình rơi
Ném vào sông lạnh thả trôi khối sầu
Ta ngồi nguyện chuỗi kinh cầu
Để hồn sớm được nhuộm màu thiên thu
Ta ngồi mơ chốn vô ưu
Để tâm giác ngộ ... phù du kiếp người
Ta ngồi tô vẽ nụ cười
Để tim không thấy ngậm ngùi bơ vơ
Ta ngồi ru khúc tình thơ
Để mơ được đến bến bờ yêu thương