trăng sẽ hiểu
Hoàng hôn xuống cuối đông sương mờ ảo
Trời gió buồn lảo đảo bóng chiều loang
Rặng phi lao thấp thoảng bóng nguyệt vàng
Hương dìu dịu bàng hoàng lòng chợt nhớ...
Đêm ánh nguyệt mây vờn làm tan vỡ
Để lòng ai vô cớ dỗi khóc hờn
Để lòng buồn ngờ vực chẳng ngọn cơn
Để sóng biển cười mơn man gờn gợn
Mảnh trăng gầy áng mây bay đùa giỡn
Nhớ nhau nhiều đau đớn một dung nhan
Từ xa xưa tình hợp hợp tan tan
Xin chớ để lỡ làng trăng một bóng
Trăng chẳng biết đớn đau khi sóng động
Kẽ si tình hồn bỗng thấy tang thương
Vô thường thôi trong đên vắng đẫm sương
Hồn thi sỹ vấn vương say thơ viết...
Xa xôi lắm mong trăng kia đừng giết
Áng thơ hay lời bóng biệt giấc mơ
Nhạc đêm hương mà cũng biết mong chờ
Nên giấc mộng lời mơ kia vô tội...
Hồn thi sĩ không bao giờ có lỗi
Đôi mắt chờ đôi môi lỡ nhịp rung
Tâm suy tư nhạc buông thả trùng trùng
Cho âm hưỡng hòa bung từng nhịp điệu...
Đây ta biết trăng mồ côi chưa hiểu
Nhịp thay lòng yểu điệu tình ngất ngây
Trăng hữu tình nên nghi vấn đong đầy
Trăng lặng lẽ hao gầy đôi mắt ngó...
Trăng đã hiểu xin gởi tình ngọn gió
Sông dẫn đường lòng tỏ rạng theo sao
Xua mây tan cho ánh sáng rọi vào
Con tim nóng dạt dào ôi trăng sáng...
Bài này đã được xem 608 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|