339 - tương tư
Người ta tìm gặp người ta
Mặc tôi gặm nhấm xót xa đời mình
Người ta luôn nói vô tình
Tôi chiêm bao thấy tình mình bơ vơ
Người ta cũng nói yêu thơ
Tôi thành ngơ ngẩn càng mơ mộng hoài
Khi riêng tôi nhớ một người
Mây đen lảng vảng khung trời tương tư
Ngày trời đổi gió thay mùa
Sân chùa sẫm ướt, chiều mưa se lòng.
11 - 2000*