mưa ơi !
Mưa ơi !
Mưa ơi, buồn quá mưa ơi !
Mưa thân tôi ngã, mưa đời tôi nghiêng
Đâu là khoảng lặng bình yên
Cho tôi gởi nỗi muộn phiền của tôi ?
Mưa rơi hay hạt lệ rơi
Mà nghe ti tách giọt đời đắng cay
Lòng tôi chẳng rượu mà say
Ai bưng nỗi nhớ chất đầy hồn tôi
Rồi mai người sẽ xa người
Với bao nhiêu nỗi sự đời truân chiên
Xót cho cái phận cái duyên
Thuyền tình mắc cạn, cuối chiều khuyết trăng
Mưa ơi, mưa mãi...mưa giăng...
Chữ duyên, chữ nghiệp rõ ràng rồi sao ?
Tôi về lục lại chiêm bao
Xem trong tiềm thức nẻo nào tròn trăng
Vẫn là mưa ngã...mưa nghiêng...?
Sầu ươm mọc nhánh, nỗi niềm riêng mang
Câu thơ, khúc nhạc đoạn tràng
Tình tôi thôi cũng lỡ làng từ đây !
Ngồi nhìn mưa lắt...mưa lay...
Mà nghe nỗi nhớ dâng đầy hồn tôi
Tuyền Linh
2011
Bài này đã được xem 1512 lần
|
Người đăng:
|
tuyenlinh
|
|
|