bâng quơ
Đêm khuya tĩnh lặng biết về đâu,
Giọt đắng cà phê rót cạn sầu
Khói thuốc ngập tràn giăng nỗi nhớ.
Tôi ngồi thao thức với đêm thâu.
...
Một mình rảo phố chờ ngày sang
Cơn gió đêm khuya lạnh ngỡ ngàng
Phố vắng thưa người, nhiều hẻm nhỏ.
Tôi về mỗi góc phòng... thênh thang!
Bài này đã được xem 3360 lần
|
Người đăng:
|
Tizyl
|
|
|