nỗi buồn bâng quơ
Hôm nay lòng thấy buồn buồn
Muốn làm thơ lời lại tuôn hững hờ
Hồn như vẫn ở trong mơ
Để rồi ta lại ngẩn ngơ ngẫm hoài.
Lòng buồn thơ cũng bi ai
Sầu lên khóe mắt u hoài chưa nguôi
Cũng là một kiếp con người
Sao ta chẳng thấy đời vui chi nhiều .
Làm người ai cũng biết yêu
Nhưng ta yêu lại buồn nhiều hơn vui
Bởi vì mọi sự ở đời
Cho ta áp lực ,cho đời nhọc thêm .
Muốn tìm cảm giác bình yên
Sao mà thấy khó ,niềm tin đâu nhiều
Mong sao có một buổi chiều
Nỗi buồn tan biến lại liều ta yêu !