nỗi niềm
Phi lau hát bên bờ biển vắng
Sóng vô cùng vỗ trắng bãi xa
Anh ngồi ngắm ánh trăng ngà
Giọt sương trên tóc xót xa một dòng
Biển cứ thét mênh mông cô quạnh
Gió thì thầm khẽ lạnh vai em
Rất xa khoảng cách trăng nêm
Biển còn lay động đến mềm cung mây
Biển quá rộng lòng đây anh trống
Sóng vô cùng em bỗng thấy hoang
Xa kia gió thổi mênh mang
Cô liêu hai phía hai đàng nhớ nhau
Bài thơ viết canh thâu trên biển
Chiếc thuyền nan ẩn hiện ngập ngừng
Sao ơi răng sáng nửa chừng
Để sầu lại đọng chững ngưng giữa lòng
Anh đã biết trong dòng nhung nhớ
Sóng rạt rào mãi vỗ tim em
Trăng cao nghiễng cổ đứng xem
Mắt anh ngơ ngẫn trong đêm nguyệt cầm…
Em lặng lẽ âm thầm chờ đợi…
Anh trầm ngâm tay chới với ôm…
Mù sương che khuất sao hôm
Sóng rì rào đập đò ôm đồm chèo
Em cười nói tay gieo trên cát
Anh rã rời câu hát trên môi..
Tình ơi tiếng vọng đưa nôi
Lòng anh khấp khởi.. bồi hồi dạ em
Biển vẫn thế bồi thên đợt sóng
Trăng vô tình mãi lóng lánh đêm
Hai ta mỏi mắt cõi thiềm
Gió vô ngôn mãi giăng miền mênh mông
Này xin nói biển không mỏi hả
Sóng vô tình vỗ mãi trong sâu
Để cho mắt đợi mắt nhau
Để cho thương nhớ … một màu khói sương
Anh muốn đập cái tường vô định
Em mãi chờ trời thịnh nộ dâng
Hai ta lặng bước cõi trần
Chân in lên cát biển trân trân nhìn..
Bài này đã được xem 579 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|