tình anh.
Hoa xuân nở lặng thầm trong nỗi nhớ
Cõi mênh mang có ai ngỡ anh buồn
Ngoài đồi kia chim vẫn hót mây tuôn
Con gió lộng ánh trăng luồn song cửa
Hương hoa cỏ ngâp ngừng chia hai nửa
Dòng sông xưa bóng hai đứa yêu nhau
Mái tóc em bồng thoang thoảng hương cau
Trăng lấp loáng rọi mái đầu chạm nhẹ
Mùa xuân đến nắng ngập tràn thêu vẽ
Người xa ơi ! …cũng có lẽ đang chờ
Cành mai vàng đang rơi rụng ngẩn ngơ
Đào bung nụ cũng thấn thờ theo gió
Anh ngồi hát mắt nhìn về phương đó
Mỏi cánh chim mà chưa ngỏ lời thương
Ngàn cánh hoa bay tơi tả đêm sương
Trong thanh vắng lòng vấn vương anh đợi.....
Chắc có lẽ một mình anh vời vợi
Nhìn giọt sương… giá lạnh rớt bên thềm
Để lòng anh tha thiết đến môi mềm
Khâu nhung nhớ bồi hồi đêm cô quạnh
Kia cánh bướm dập dìu trong ánh nắng
Gió cợt đùa giọt sương nặng rơi rơi
Nhành hoa kia ong bướm lượn lả lơi
Lòng anh nặng nhớ chơi vơi đến lạ
Bông hoa cải khảm vàng trong nghiêng ngả
Gió lượt là sóng hồ thả lăn tăn
Anh yêu em tha thiết chẳng ăn năn
Đời lau lách…mờ ánh trăng không hận
Tình anh đó khát khao trong bất tận
Chỉ mình anh …nỗi nhớ vẫn nguyên đầy
Bầu trời xuân thấp thoáng những áng mây
Nghe chân bước phủ hồn ngây ngất vọng…
Yêu là thế tình anh đây nóng bỏng
Gió thênh thang hương hoa động đê mê
Trông như thoáng dáng em đã đi về
Xuân khởi sắc giữ lời thề mãi mãi…
Bài này đã được xem 1192 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|