tình em dành trọn cho anh
Hoàng hôn xuống cả khung trời tím ngắt
Đàn ai buông dìu dặt áng tơ lòng
Âm ba ngân trầm bổng vọng mênh mông
Cho nỗi nhớ bềnh bồng như mây trắng…
Bên song cửa ánh trăng buồn im ắng
Dạ lan hương tĩnh lặng giữa không gian
Tiếng chuông chùa thảng thốt áng chiều tàn
Mây ngũ sắc mênh mang trên đỉnh núi
Trăng lặng lẽ một mình đang buồn tủi
Một nửa thôi … trăng tội lắm anh ơi…
Đêm lại đêm than thở chỉ nửa lời
Xa xôi lắm… một thời xuân đã chín !...
Trong khao khát cõi lòng mình câm nín
Cũng như trăng… căng kín chỗ trắng ngần
Cả một đời trăng chẳng biết phân vân
Vẫn soi sáng ngập tràn bao cảm xúc…
Anh có hiểu hồn trăng em cúi gục…
Chỉ anh thôi những lúc nghĩ về anh
Tình ơi tình !...xin ngọn sóng mây xanh
Lời thơ viết kết thành làn gió thổi
Trong đêm vắng thở hơi nồng rất vội
Chợt buông lơi cung đợi nhớ cung thương
Hoa tình yêu xao xuyến ngõ mùi hương
Xin dành trọn bờ sương tràn … anh đó…
ĐH. 04/06/16 – Thơ: HD
Bài này đã được xem 643 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|