377 - khóc em nam
Hôm qua còn đến với em
Sao em vội vã về bên “ấy” rồi!
Âm dương cách biệt em ơi
Đâu còn có được như thời đã qua
Thương em sớm mất mẹ cha
Chị em riêng phận mỗi nhà, xa quê
Thương em bệnh hiểm dầm dề
Chịu đau đến chết, ủ ê trong lòng
Thương em kiếp phận long đong
Con chưa kịp lớn, lìa chồng tuổi xuân
Thương em có tấm lòng ngần
Mong con gắng học; thương chồng bơ vơ
Khuyên con hiếu đễ phụng thờ
Dặn chồng tìm chốn cậy nhờ, dịu đau…
Em về cát bụi cô sầu
Đau thương chất ngất, dàu dàu oan than!
Thương em! Thương lắm, vô vàn! ...
Hồn siêu nương cõi Niết Bàn - anh mong!
10 - 3 - 2003*