Poem logo
Poem logo

973 - khóc con

Tác giả: Nguyễn Văn Thái
(Nói thay lời bố cháu trong ngày tang lễ cháu Minh)

Xong rồi!....
hai ngày tang lễ
Giữa khuya lạnh
Một mình
Cha khóc
Tiếng nghẹn dần
Đau thắt con tim

Con ơi! Sao con lại bỏ đi!
Một mình nơi hoang vắng
Để lòng cha lạnh lẽo cuộc đời

Cha nuôi con đã mười một tuổi rồi
Bao vất vả
lo âu
khổ đau
cha nào có xá
Lo cho con
miếng ăn, áo quần
khuya sáng
Từng buổi đến trường
bố bố - con con

Khi con vui
cha quản chi mưa nắng
Lúc con buồn
cha lo nghĩ
không yên
Những ngày con ốm đau
lòng cha bầm giập, chín khúc ruột sầu
Giờ con “đi”
nước mắt cha buồn
chảy kiệt
vào tim

Con ơi!
Cha thương con lắm …
con ơi!
…Hôm qua
còn ở trên đời
Con hứa với cha
ăn mười thìa cháo …

Thôi!
Cha không dám kể nhìều
về dĩ vãng
Sợ con đau
thức dậy ở suối vàng
Một mình con
bơ vơ
nơi cô quạnh…
Cha lại buồn
Đau buốt buồng tim

Ôi con tôi
sao cứ lặng im!
Nương cửa Phật
vơi nỗi buồn con nhé!
Vĩnh biệt con
Cha mãi mãi yêu con!

25 - 6 - 2012*

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm