Poem logo
Poem logo

423 - khóc người cô ruột

Tác giả: Nguyễn Văn Thái
(Kính dâng hương hồn Cô)

Cháu thắp nhang thơm nén nỗi đau
Nghẹn đôi dòng lệ đẫm thương sầu
Bơ vơ ... nuối nhớ dồn lên nấc
Ơi hỡi trời cao! Hỡi đất sâu!

Thấm thoắt đời trôi chín mốt năm
Chênh vênh đỉnh sóng một tay dầm
Tình riêng nửa lối, thề son sắt
Sương gió, gập ghềnh ... trọn đạo răn

Ôi cánh diều lên bỗng đứt dây!
Con về ngơ ngác ngõ sân này
Dõi bóng người đi thao thiết khóc
Nhà xưa lối cũ ... nhớ vơi đầy

Còn đâu bóng rợp dưới hè oi
Hương ấm vầng dương giữa lạnh rơi
Lời khuyên giải nghĩa đen và trắng
Con cháu quây quần gương sáng soi !

Ngước nhìn cánh hạc giữa mây thiêng
Vương cõi bồng lai, vãn cửa thiền
Âm dương cách biệt ngàn thu vắng
Cầu nguyện cửu tuyền Cô giấc yên…

(Giữa đám tang cô ruột
Ngày mất 19 tháng 6 năm 2009)*

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm