chút giận mông lung
Không có gió, biển làm sao có sóng
Không có em, anh bóng lẻ trên đời
Mặt trời kia dẫu vàng rực giữa trời
Tình lặng lẽ, tơi bời hồn lau lách….
Nào khoảng cách đâu phải là thử thách
Chốn xa xăm tí tách giọt mưa ngâu
Biển vô tư thêu dệt sóng muôn màu
Vị mằn mặn phảng sau mành sương mỏng
Trời sắp lại một buổi chiều trống rỗng
Nỗi bâng khuâng gió lộng cõi hư vô
Bóng trăng nhô thấp thoáng bóng lõa lồ
Anh tự nói lời ngô nghe rất ngộ…
Chiếc điện thoại chẳng rung không chuông đổ…
Mỏi mắt chờ em ở chốn nào đây
Giận lan lan như khói thoảng vai gầy
Trong im lặng lỗi này anh từ giã …
Bài này đã được xem 1852 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|