ngậm ngùi đời cha!
Bước xuôi ngược giữa dòng đời tất bật
Đôi chân trần không tấc chẳng giày cao
Bụng thiếu cơm nhưng nào dám ghé vào
Bởi trong túi...không bao nhiêu két bạc.
Đầu không nón...gió cát bay bám sát
Mắt thấm mờ bởi những hạt mồ hôi
Thân chát chua trôi nổi giữa cuộc đời
Hoàng hôn xuống chơi vơi...ôm lặng lẻ.
Đôi chân mỏi đạp nhẹ nhàng thật khẽ
Chở gánh đời...sắp rẽ...bến trần gian
Đời hiển vinh dẫu sáng lạng cũng tàn
Khi Trời đã...sang trang...ai cũng thế.
Chỉ thương xót đường về...sao dâu bể?
Đứng chờ trông cùng huyết hệ héo hon
Nghĩa trăm năm đã mòn mỏi không còn
Đành thương phận...gởi đầu non góc núi!
29.10.2015
Bài này đã được xem 1269 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|