nỗi niềm đứa con rơi 1.
Cúi mặt xuống giấu nỗi lòng mừng tủi
Khi con thơ đang lầm lủi ngước nhìn
Chỉ nghẹn ngào rồi câm nín lặng thinh
Và thả hết nghĩa tình trong khóe mắt.
Muốn gào thắt rồi ôm con thật chặt
Nhưng than ôi! Sự lạ lắc ngăn nhau
Nào ngờ đâu giọt máu đỏ cùng màu
Mà phải chịu thương đau...tình xa lạ.
Sự kết tinh...một thời tha thiết quá
Của tình yêu cao cả đã thành hình
Trái ngang đời đã định giữa ba sinh
Con đành phải một mình ôm gánh chịu.
Khi lớn khôn sau này con mới hiểu
Còn bây giờ luôn vẫn thiếu tình Cha
Nhìn con thơ...mà chua xót lệ nhòa
Rồi quay mặt băng qua đường vội vã.
----------------------------------------
19.9.2015
Bài này đã được xem 1777 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|