chuyện tình sóng, biển và bờ cát
Nỗi nhớ nào cứ âm ỉ chiều nay
Sao nghe như tiếng thở dài của sóng
Ngày từng ngày vẫn xô bờ cát trắng
Mà linh hồn nhớ da diết biển khơi
Nỗi buồn nào như giọt lệ đã rơi
Sóng hằng tin bờ kia là hạnh phúc
Nào hay đâu trái tim mình bật khóc
Bởi lời thề sâu nặng phía khơi xa
Bờ ôm sóng bằng vòng tay hiền hòa
Nhưng tình biển lại bao la chan chứa
Sóng không đành buông tay quên lời hứa
Cố vùi chôn bao khát vọng tuôn trào
Buồn nào bằng số kiếp kẻ đến sau
Đớn đau này biển riêng mình gánh chịu
Nổi bão giông, lịm mối tình chết yểu
Để sóng mãi êm đềm...
xô cát trắng ngàn năm