chỉ vì khoảng cách
Bởi xa cách nên hồn anh nổi chướng
Cõi cô đơn con gió vướng hàng cây
Giải phi lao xào xạt cánh hao gầy
Vi vu thán !... làm bóng mây tan vỡ
Chiều buông xuống hoàng hôn tim tím ngỡ
Nỗi nhớ thương đến nghẹt thở em ơi !...
Khói lam bay lặng lẽ thấy rã rời
Nên giận dỗi buông đôi lời cay nghiệt
Yêu tha thiết nên hồn thơ mãi miết
Cõi vô tình làm xa biệt tình anh
Lời vu vơ …đôi khi giết mộng lành
Như trăng biển sóng tròng trành mấy dạo
Hoàng hôn xuống sóng lòng anh chao đảo
Vỗ mù khơi xoay huyên náo góc lòng
Bến bờ ơi !... sao mãi cứ mênh mông
Cho cơn bão thồi bay bồng hoang tưởng…
Biển chiều xuống sóng bao la khó cưỡng
Con gió hờn bay đi vướng càng xuân
Ngẫn ngơ đời đau buốt dạ tần ngần
Gió cơ nhỡ… đã bao lần như thế ?!…
Bài này đã được xem 1364 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|