Poem logo
Poem logo

chuyện tình biển và sóng

Tác giả: Hồng Dương
Biển và sóng đã yêu nhau một thủa
Biển hiền hòa như giải lụa nhấp nhô
Ánh nắng vàng pha sắc tím điểm tô
Sóng vỗ nhẹ vào bờ nô cát bỏng

Biển dào dạt hát tình ca gió lộng
Sóng nô đùa sóng lay động ánh trăng
Trăng lẳng lơ tỏa ánh sáng mênh mang
Biển mơ mộng lại mơ màng trăng lạnh

Sóng hờn giận bỏ đi xa lảng tránh
Biển hiểu rằng sóng ương ngạnh rã tan
Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng
Lời nguyện ước biển xanh mang tội lỗi

Sóng thét gào khổ đau tình vô lối
Gió mù khơi sóng đập tối chân trời
Bến bãi bờ tan nát đến tơi bời
Quanh vũ trụ xoáy rã rời trôi nổi

Tình chỉ đẹp khi không còn gian dối
Lời ngọt êm không thể đổi lòng tình
Ánh trăng vàng không mãi mãi lung linh
Mi đậm ướt bởi bóng hình trăng lạnh…

Con gió chướng bao nhiêu điều ương ngạnh
Chuyện chúng mình cũng khổ hạnh khôn cùng
Anh phiêu lưu.. em lãng mạn mông lung
Nên con sóng mãi muôn trùng đầu bạc

Biển xanh thẳm ngàn năm không đổi khác !...
Sóng muôn đời tóc xơ xác bọt bay
Dẫu mối tình của sóng biển đắng cay
Nhưng biển mãi thật đêm ngày cần sóng ?...

Tình yêu tựa dã tràng xe cát nóng
Hoàng hôn về nắng tắt bóng tà dương
Hải âu bay trong gió thổi mù sương
Biển làm sòng mái tóc vương trắng bạc !…

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm