cố quên con đò
Tôi âm thầm tìm về kí ức
Tuổi xuân nay đã không còn
Tóc tôi bạc màu theo năm tháng
Ngóng một con đò mãi không quên
Đò đã sang sông đò đi mãi
Đò đi không hẹn một ngày về
Đò đã quên rồi con bến cũ
Có một người em đã yêu đò.
Em gái bến quê nay đã khác
Khác mặt khác tay khác thân hình
Chờ theo năm tháng già một ít
Nhưng dạ em đây mãi không già.
Ngóng đò từng giây từng phút một
Bất chợt làng tin báo anh về
Lòng này sung sướng rơi nước mắt
Đò đã về đã về bến quê.
Đò ơi hãy ngắm dung nhan đó
Có nhận ra không hỡi con đò
Chờ tin năm tháng chỉ mong đò
Sao đò không nhớ mà lại quên.
Đò ơi đò về với ai đó!
Áo gấm lụa đào sao tha thướt
Có phải vì cô đò quên bến?
Quên quê nghèo có một người thương.
Thì ra đò đã đi lấy vợ
Giờ bến mới hay đã muộn rồi
Cô gái cùng đò về hôm ấy
Thì ra là vợ của đò sao?
Đò ơi đò đã đi thật sao
Cùng người ta nên mối trầu cau
Thôi thì cứ để bến chịu đau
Bến đây xin hứa sẽ quên đò.