xa rồi mùa hạ
Hạ còn chưa sang xuân vội tàn
Trời buồn u uất mãnh hồn đau
Tuổi xuân con gái tựa trăng sáng
Chưa kịp tròn đã vội khuyết trăng.
Mùa hạ mưa buồn rơi không dứt
Tựa cửa nhìn ra thấy u sầu
Lòng người đổi thay sao nhanh quá
Để dạ tôi đây mãi mong chờ
Chờ người nơi ấy sao chưa đến
Nhắm mắt nhìn lên thấy quá giờ
Lòng này quặng thắt mắt rưng rưng
Giờ thì người đã xa còn đâu.