tù nhân tình yêu
Em nhốt trái tim của mình rồi
Để cho yên ả tháng ngày trôi
Tình đến tình đi buồn giữ lại
Yêu nữa mà chi ? chỉ tại trời .
Em nhốt hồn em nhốt lại rồi
Chỉ còn rong ruổi trong thơ thôi
Ai người ghét giận Em xin chịu
Bởi tránh trái ngang của cuộc đời .
Em nhốt tình Em một phương trời
Chẳng thể quay về , rất xa xôi
Một nơi Em giữ mình em biết
Để dành cho mình kiếp đơn côi .
Yêu trời yêu đất cứ vậy thôi
Yêu người cay đắng lắm ai ơi
Từ nay cứ tránh tình xa nhé
Cứ để mặc tôi với cuộc đời .