Poem logo
Poem logo

người đàn bà hát

Tác giả: Hồng Dương
Con sóng biển rập rờn theo làn gió
Trăng nghiêng nghiêng soi rõ bóng hàng dương
Tiếng đàn rung tan vỡ một màn sương
Mây phiêu lãng vấn vương trên đỉnh núi

Qua năm tháng dãi dầm đời phong bụi
Ôm niềm đau… mang túi khổ…tư sầu
Màu hoa râm đã phớt nhẹ mái đầu
Ai ngồi hát vọng tàu xa biển vắng

Hồn thả lộng mến thương cùng cay đắng
Dòng đục trong chứa nặng lõi tâm tư
Cõi trần ai xa xót chốn chân như
Vẫn cư hát ảo hư tình viễn mộng

Như sóng biển vỗ tan miền bến động
Khúc ca đời hồn bỗng vút bay cao
Lời ca lay đến tận cõi trăng sao
Lòng nổi sóng dâng trào trong bất tận

Say sưa hát!....cho cuộc tình vương vấn
Mộng thiết tha biển mãi một màu xanh
Tâm hồn mơ vẫn đón ngọn gió lành
Ươm ước vọng biến thành mây phiêu lãng

Xõa mái tóc phiêu bồng trong ánh nắng
Trao nụ hôn sâu nặng thấu tình ai
Vỡ nụ cười trôi dạt bến thiên thai
Gửi tiếng hát sớm mai…ngày thức giấc ….

Nỗi khao khát trắng trong như tờ giấy
Hạnh phúc nào nơi ấy nhạc bài ca…
Người đàn bà vọng tiếng hát bay xa
Cho đắm đuối bao la miền thương nhớ !...

Đông Hà Quảng Trị 07.04.2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm