người xa biển đảo
Biển sóng động tiễn người ngày ấy
Mây lang thang gió thổi bềnh bồng
Nước đa sầu thử hỏi còn trông
Về phương đó biết bao giờ gặp lại ?
Nhìn ánh mắt nắm tay hồn tê tái
Lệ tuôn trào như suối chẳng thể ngăn
Đêm bơ vơ quét sáng ngọn hải đăng
Trăng xa vắng lơ thơ vài sao rụng
Thuyền lướt tới lênh đênh cõi rộng
Chìm khuất dần vào mặt biển cong cong
Hòn đảo mơ khói sóng nước mênh mông
Thời tươi trẻ thưở xưa còn kỷ niệm
Trên bãi cát yêu nhau âu yếm
Dưới bóng dừa nghiêng ngả lưa thưa
Võng đong đưa điệu nhớ giấc trưa hè
Nước trong vắt nên thơ loài thuỷ sản
Bên bờ đá trông xa cùng phơi nắng
Biển ru đời từng đợt sóng lăn tăn
Chiều sương rơi mây phủ lấp vầng trăng
Mơ về lúc chờ nhau bên suối vắng
Niềm ly biệt bâng khuâng sầu cát trắng
Chân mất rồi đâu đó vết em đi ?
Người ra khơi thương nhớ khúc xuân thì !
QHN