Poem logo
Poem logo

em hãy cười lên cho anh hết dại khờ

Tác giả: Trần Minh Hiền
EM HÃY CƯỜI LÊN CHO ANH HẾT DẠI KHỜ
TRời nóng quá sao lòng người lạnh lẽo
Như dòng sông khô cạn phía chân trời
Vùng ảo ảnh mơ hồ đời xiêu vẹo
Cỏ hoang vu mọc kín những tơi bời

Anh muốn vẽ lá lưng đồi vời vợi
Viết những bài ca lặng lẽ muôn trùng
Nhìn sương khói gợi tình muôn sợi
Nhặt trái mù u ướt đẫm lạ lùng

Đêm hiu hắt ru nồng xưng tụng
Xao xác thời gian, tháng chín phiêu bồng
Tìm không gặp ảo hình bên thung lũng
Em có còn tin ngày tháng tươi hồng

Biển lấp loáng những neo thuyền vọng động
Hạnh phúc buồn tênh tàn úa ơ hờ
Chờ mưa gió thắp lên hồng giấc mộng
Em hãy cười lên cho anh hết dại khờ
trần minh hiền orlando ngày 9 tháng 9 năm 2013
DESTINY
Sometimes war is inevitable
Many other times, love is unavoidable
I don't think anybody understand this unfolded event
Don't you see the world is so small to invent

Sometimes you can get what you really look for
Many other times, we just get what we really hated in awe
Life is crazy but it is also lovely
Like the sky is so high and create our destiny
trần minh hiền orlando September 9, 2013

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm