trên đỉnh hoàng hôn
Tâm hồn vô ngã mãi về đâu
Đỉnh dốc hoàng hôn vạn nỗi sầu
Đứng lặng thời gian trong thanh vắng…
Cuộc đời xâu xé vết thương đau…
Trăng soi ngọn núi núi nhìn sông
Mây trắng bồng bềnh ngọn gió đông
Tóc phủ màu sương trên đỉnh vắng
Có người đau đớn nhớ mênh mông…
Xót xa trống trãi nhìn trăng non…
Xuân đến xuân đi dạ héo hon…
Hạnh phúc… mong manh hồn nhức nhối…
Tâm tình lắng đọng dạ vuông tròn…
Cà phê tí tách màn đêm buông
Chiếc bóng lay lay theo tiếng chuông
Vị đắng thấm sâu trong đáy dạ
Cô đơn sầu lắng...thật u buồn
Đông Hà Quảng Trị. 20.04.2016
Bài này đã được xem 650 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|