tiếng gọi miền xa
Đêm trầm xuống buông màn sương trắng mỏng
Ánh trăng vàng gieo bóng dưới tán cây
Nghe tiếng gọi : “Đợi em về” khe khẽ
Gió đưa buồn lững thững những làn mây.
Tôi gửi nắng cho em miền xa ấy
Qua lời thơ, tin đợi bấy nhiêu rồi !
Em có nhận được chăng làn hơi ấm
Từ quê nhà sợi nắng gửi mây trôi.
Nắng hồng sưởi ấm tim viễn xứ
Tuyết lạnh trăng ngàn dệt mơ hoa
Đợi chờ em hồn ta thôi cô lẻ
Xốn sang lòng nghe tiếng gọi miền xa!
10/3/1993
Ngọc Thạch
Bài này đã được xem 815 lần
|
Người đăng:
|
zhao
|
|
|